...
Chiều.
Chiều không sớm.
Nắng trốn đi sau những đám mây xám xịt
...
Mưa.
Mưa nặng hạt.
Mưa xám xịt. Mưa rả rỉch. Mưa rào rào. Rồi lại tí tách, lộ độp , lác đác .... Rồi lại ầm ầm...
...Mưa rơi....
Trắng xóa.
Trăng cả một góc đường.
Một khoảng trời...
.
.
.
Mưa... "xoa dịu" Quy Nhơn đầy nắng nóng. Mưa... "xối xạch" những bụi bẩn trên con đương hằng ngày đến trường. Nhưng liệu nó có "xoa dịu" hay "xối xạch " được một tâm hồn đã phủ bụi k...?
Nó ngồi cạnh Catô... Nhí nhổ..
- Mi nà, hôm này là bữa học cuối cùng của tụi mềnh rồi đấy.
- Nhanh mi hề, mới đó mà đã 1 năm rồi .
- Uưh, nhớ thật...
.
.
.
- Tụi mình sắp già rồi, sắp là đàn anh đàn chị... sắp thoái hóa cả lũ =)))).
- Câm miệng, nói chuyện vô duyên.
... 2 cái đứa điên... ;
*chớp chớp*
- Mưa to mi hề.
- Uư to, k thấy gì luôn.
- Uư , h tự nhiên tau.... tau... tau... thích.....
- Thích rì nói nhanh coi mi. Ậm ah` ập ờ khó chị quá răng
- Uư thì tự nhiên giờ tau... tau muốn quay lại cái ngày nớ quá mi ah`... Cái ngày mà lần đầu tiên cả lớp tụi mềnh gặp nhau í. Ngày nớ nhìn ai cũng ngây thơ, trong sáng cả mi nhở. Chứ ko như bây giờ trên đầu đứa nào cũng cắm 1 vài cái sưng trâu rồi =)))). Ko biết qua 4 năm đại học tụi nớ sẽ cắm bao nhiêu cái sừng trâu trên đầu nữa răng
)
- Nhãm tập 2
. Hay h tao lấy socola ăn, mở nhạc buồn buồn cho có không khí mi hể ( All by myself – C.D)
- Chơi 1 mình đê mi. Ăn cái thứ nớ mụn đầy mặt ná O_O.
- Ưh, thì chơi 1 mình vậy... i-)
Nó ngồi nghĩ mông lung về cái khoảng không gian xa xôi ngày ấy... ( Tsubomi – Kobuk[b]uro)
Cái nơi tim nó như muốn rớt ra ngoài lun khi đứng trước đám đông và giới thiệu về bản thân mình. *giờ vẫn thế chả đỡ hơn i-) *
Cái nơi mà nó đã tìm được người bạn mà nó cho là tri kỉ của đời nó *>
< hug hug
))))*
Cái nơi mà nó suốt ngày bị thèn Diên, thèn Đen, thèn Văn Anh ghép cặp với thèn Cờ hương
mặc dù tụi nớ chỉ là bạn bè =))))
Cái nơi mà nó biết cãi lộn là như thế nào
*xấu hổ trước tập thể cái vụ nớ quá :-s*
Cái nơi mà nó và tụi bạn nó đã đứng cả ngày ở trại "Mầm ba lá" để bán hàng nhưng đã tranh thủ làm cả 1 seri ảnh ở đấy ;
*chớp chớp*
Cái nơi mà lũ nó háo hức, bon chen và tranh giành nhau từng miếng ăn *giống như là bị bỏ đói 3 năm vậy
))*khi tụi con trai lớp nó vừa thi xong cuộc thi: "Khi chàng vào bếp"
Cái nơi mà tiết mục nhảy Erobic, múa nón "Việt Nam quê hương tôi" của tụi nó tập ròng rã đạt được giải và cả khi bạn Hân đạt được giải trong cuộc thi Ngôi sao học đương nữa ^O^
.
.
.
Cái nơi mà nó trưởng thành và khôn lớn hơn ngày trước rất nhìu. Cảm ơn các bạn nhìu lắm những thành viên K33 ah :X:X:X
Cái nơi mà ai cũng biết là đâu đấy chứa cả những nụ cười và những giọt nước mắt....
Và... đó sẽ là cái nơi mà nó sẽ không bao giờ quên TCNH33A ah ( Tình bạn No.2 – Only C)
Hôm ấy,
Tiếng mưa hay là tiếng cuộc đời
Bao giọt sầu buông mình lặng lẽ
Có biết lòng ai lệ tuôn rơi... i-)
Nó đang bắt đầu cuộc sống với những mối quan hệ, mối quan tâm khác nhau - muốn lẫn không muốn...
Mưa đã phủ sạch bụi đường nhưng chẳng bao giờ phủ được kỉ niệm - những kỉ niệm nó sẽ không bao giờ quên và những kỉ niệm nó muốn quên.
" Mọi thứ đều phải trả giá để có được. Quan trọng là cái giá mình trả thôi ". Ai đó đã nói với nó thế.
Uưh, đúg thật... có những cái giá quá đắt phải không...???
Vậy đừng bao giờ để mình tiếc nuối khi phải trả cái giá đó!
Nó xin lỗi những ai mà nó đã làm đau dù vô tình hay cố ý.
Nó cảm ơn những ai, những gì đã cho nó cuộc sống này.
Cảm ơn...
Cảm ơn tình yêu (ver.violin nhá)
.
.
.
.
.
.
Mưa rào một trận, to, nhưng không lâu. Còn nó, chỉ như cơn mưa dầm, nhỏ bé, nhưng âm ỉ từ ngày này qua ngày khác.